menu
Tôi Đã Win 2 Triệu Đô Như Thế Nào? – Hộp Darvas Nicolas – Chương 7. Lý thuyết bắt đầu hoạt động

Tôi Đã Win 2 Triệu Đô Như Thế Nào? – Hộp Darvas Nicolas – Chương 7. Lý thuyết bắt đầu hoạt động

News Trading

News Trading
Like
826 View

Tôi Đã Win 2 Triệu Đô Như Thế Nào? – Hộp Darvas Nicolas – Chương 7. Lý thuyết bắt đầu hoạt động

Trong khi hầu hết cổ phiếu ở Phố Wall đều ở trong tình trạng đóng băng hoặc giảm giá, tôi vẫn tiếp tục lưu diễn vòng quanh thế giới. Tháng 11 năm 1957 tôi có mặt ở Sài Gòn trong vở “Arc En Ciel”, tôi để ý Barron’s có đưa thông tin về một cổ phiếu tôi chưa từng biết đến là LORILLARD.

Mãi sau này tôi mới biết Lorillard là nhà sản xuất thuốc lá điếu có đầu lọc nổi tiếng. Mốt có thuốc lá đầu lọc này đang chuẩn bị lan qua thị trường Mỹ là nguyên nhân khiến việc sản xuất của họ tăng mạnh. Ở Sài Gòn, tôi chỉ biết cổ phiếu LORILLARD chuẩn bị vươn lên từ “đầm lầy” của những cổ phiếu đang giảm giá. Không bị ảnh hưởng bởi thị trường sụt giá, ở tuần đầu tiên của tháng 10, nó tăng từ 17 đô la đến lúc thiết lập cho mình một chiếc hộp hẹp 24/27. Khối lượng giao dịch trong tuần đó là 126.700 cổ phiếu, đối lập hoàn toàn với khối lượng giao dịch một năm trước đó là 10.000 cổ phiếu.

Việc giá và khối lượng giao dịch cổ phiếu này tăng mạnh cho thấy có một sự quan tâm lớn với cổ phiếu này. Tôi hài lòng khi thấy thị trường chấp thuận loại thuốc lá “Kent” và “Old Gold” của công ty này. Do đó, tôi quyết định mua cổ phiếu của họ nếu nó có dấu hiệu tăng lên trên giá 27 đô la.

Tôi yêu cầu nhà môi giới gửi cho mình điện tín báo giá hằng ngày. Những báo giá cho thấy một số người am hiểu đang cố gắng mua vào cổ phiếu này mà bỏ qua diễn biến của thị trường chung. Thời điểm đó, rất ít nhà đầu tư nắm bắt những tín hiệu dù là nhỏ nhất về việc cổ phiếu LORILLARD đang chuẩn bị tạo nên một lịch sử ở Phố Wall. Cổ phiếu này sẽ tăng vọt đến một giá trị đáng kinh ngạc nhất chỉ trong một thời gian ngắn, làm cho cộng đồng tài chính phải sửng sốt và ngạc nhiên.

Như không hề bị xáo trộn bởi bầu không khí ảm đạm của thị trường sụt giá, cổ phiếu LORILLARD vẫn rất vui vẻ nhẩy lên và xuống trong cái lồng nhỏ của nó.

Thậm chí, giữa tháng 11 năm 1957, một mình cổ phiếu này tăng giá và lên mức tôi dự đoán là hộp 27/32. Tôi rất ấn tượng về sức mạnh tách biệt khỏi mặt bằng chung yếu của cổ phiếu này. Tôi có đủ bằng chứng để quyết định trở thành một người làm ăn có lãi ngay trong thị trường giá xuống.

Tôi gửi bức điện tín sau từ Bangkok:

“MUA 200 LORILLARD TỰ ĐỘNG 27,5 VỚI CHẶN LỖ 26”

Mặc dù khá chắc chắn về đánh giá bằng sự kết hợp quan điểm nghiên cứu kỹ thuật và quan điểm cơ bản, tôi luôn nghĩ đến vũ khí phòng thủ chiến lược của mình – lệnh chặn lỗ. Dù ngôi nhà của bạn kiên cố đến mức nào, bạn cũng phải đề phòng chống hỏa hoạn.

Vài ngày sau, tôi nhận được thông báo đã mua 200 cổ phiếu LILORLLARD với giá 27,5. Tôi hoàn toàn hài lòng và tự khích lệ về một sự tăng giá lớn.

Điều này cũng đã đến những không giống như tôi nhận định. Thứ Ba, ngày 26 tháng 11, cổ phiếu này đã giảm giá còn 26 bằng mức lệnh chặn lỗ nên chúng bị bán ra hết. Nặng nề hơn, vài giây sau khi bị bán ra, cổ phiếu này tăng giá trở lại và đóng cửa ở mức 26,75 đô la.

Tuy nhiên, vì sự giảm giá này quá ngắn và khả năng tăng giá lại rất chắc chắn nên tôi quyết định quay lại với nó. Trong tuần đó, tôi mua lại những cổ phiếu này ở giá 28,75 và để lệnh chặn lỗ ở 26.

Lần này cổ phiếu LORILLARD hoạt động rất tuyệt vời. Ngày qua ngày, tôi hài lòng khi thấy giá cổ phiếu không bao giờ đến gần mức chặn lỗ. Điều này khẳng định tôi đang đi đúng hướng và lý thuyết của tôi đã đúng với cổ phiếu này.

Tôi đã đúng. Tháng 12 năm 1957, cổ phiếu LORILLARD tăng lên hơn 30 đô la và tạo một chiếc hộp mới 31/35. Kinh nghiệm từ các cổ phiếu tương tự trong quá khứ mách bảo tôi rằng nó đang tích lũy. Tôi đã sở hữu một cổ phiếu đúng đắn nhưng làm thế nào để kiếm nhiều tiền hơn từ nó vào những thời điểm hợp lý.

Tôi chú ý theo dõi những báo giá hàng ngày. Tôi cố tìm một thời điểm như một võ sỹ quyền Anh tìm thời điểm ra đòn. Đến cuối tháng một, sau một sự giảm giá, Cổ phiếu LORILLARD bắt đầu tăng giá dứt khoát bứt ra khỏi chiếc hộp hiện tại.

Đó là một cơ hội lý tưởng. Tất cả mọi thứ đều khả quan từ những phân tích kỹ thuật, những yếu tố cơ bản đến mô hình chuyển động. Thêm vào đó, Trung tâm giao dịch chứng khoán New York vừa giảm số dư ký quỹ từ 70% xuống còn 50%. Theo đó, với 1.000 đô la tôi có thể mua lượng cổ phiếu trị giá 2.000 đô la. Điều này rất quan trọng vì tôi cần vốn đầu tư cho một cổ phiếu khác tôi đang theo dõi.

Tôi bay từ Bangkok đến Nhật Bản. Tại đây, tôi gửi những bức điện để mua thêm 400 cổ phiếu của LORILLARD. Chúng được mua ở giá 35 và 36,5 đô la.

Những tuần sau đó, tôi hào hứng theo dõi lý thuyết của mình đang được thực tế chứng minh là đúng. Tôi vẫn đang biểu diễn vòng quanh thế giới và cổ phiếu LORILLARD cũng đang nhẩy múa mạnh mẽ trong chiếc hộp của mình. Cổ phiếu này tiếp tục diễn biến như vậy trong một thời gian ngắn. Sau đó, như dự báo trước, nó di chuyển vào một chiếc hộp cao hơn. Những chiếc hộp của cổ phiếu LORILLARD chồng lên nhau giống như một kim tự tháp tuyệt đẹp. Tôi háo hức theo dõi vì chưa bao giờ chứng kiến một cổ phiếu chuyển động hoàn hảo như thế. Nó hoạt động như thể lý thuyết của tôi chỉ dành riêng cho nó.

Ngày 17 tháng 2 năm 1958, cổ phiếu LORILLARD tăng đến giá 44,375. Tôi đang thấy rất hài lòng thì hai ngày sau, điện tín từ Tokyo làm tôi hoảng sợ.

Chỉ trong một ngày, cổ phiếu của tôi đã giảm xuống mức thấp là 36,75 và đóng cửa ở giá 37,75 đô la.

Tôi gặp khó khăn đây. Bước nhẩy này hoàn toàn ngoài dự đoán. Tôi không biết giải thích điều này như thế nào. Tôi điện ngay về New York và tăng mức chặn lỗ lên 36, thấp hơn 2 điểm so với giá đóng cửa hôm đó. Nếu cổ phiếu này giảm xuống mức đó, chúng sẽ bị bán ra hết và tôi vẫn thu được lợi nhuận đáng kể.

Vì ở Tokyo, tôi không biết những tin đồn ở Phố Wall đã kéo giá cổ phiếu LORILLARD giảm xuống. Tôi chỉ biết cổ phiếu này hoạt động không tốt. Sau này tôi phát hiện ra có một bài viết cho biết những đầu lọc không chống lại ung thư phổi hiệu quả như thông báo. Chính điều này đã làm nhiều người hoang mang khiến họ bán vội cổ phiếu đó.

Rất may, việc giảm giá diễn ra rất ngắn và không chạm tới mức chặn lỗ. Điều này thuyết phục tôi quyết định mua thêm 400 cổ phiếu nữa với giá 38,625 đô la.

Ngay sau đó, giá cổ phiếu tăng chóng mặt: 39,75 – 40,25 – 42.

Tôi rất vui. Tôi cảm tưởng mình thực sự tham gia vào quá trình phát triển mới đầy triển vọng. Cứ như tôi đã lên kế hoạch cho mọi việc này vậy.

Cũng tại thời điểm này, tôi nhận được ba tuần ấn bản của một công ty tư vấn nổi tiếng. Hàng tuần công ty tư vấn này thúc giục những người đọc tạp chí bán khống cổ phiếu LORILLARD.

Lời khuyên thứ ba như thế này:

“Tuần trước, Lorillard đang mức giá 44 sau khi chúng tôi khuyên các bạn bán khống”.

Tôi ngạc nhiên và không còn tin tưởng lời tư vấn kiểu này. Thay vào đó, tôi giới thiệu cổ phiếu LORILLARD với bất kỳ một khách du lịch Mỹ nào đề cập đến thị trường chứng khoán với tôi. Tôi cố gắng trở nên hữu ích. Điều này được thể hiện rõ nhất ở khách sạn Erawan ở Bangkok. Vào một bữa trưa, tôi được giới thiệu với Chủ tịch của một công ty vận tải đường thủy lớn nhất nước Mỹ. Trong cuộc trò chuyện, ông nói rằng các cổ phiếu của ông trong thị trường chứng khoán có giá trị lên tới 3.000.000 đô la. Chúng được chia ra theo cách sau:

2.500.000 đô la cho cổ phiếu STANDARD OIL (NEW JERSEY)

 500.000 đô la cho cổ phiếu LORILLARD

“Ông nghĩ gì về điều đó?” ông ta hỏi tôi. Tôi nghĩ gì về điều đó ư? Ông không thể hỏi ai tốt hơn tôi được.

Ngay lập tức, tôi bảo ông bán tất cả cổ phiếu JERSEY STANDARD và chuyển sang cổ phiếu LORILLARD. Đó là những gì tôi sẽ làm trong trường hợp này.

Một năm sau, khi tôi gặp lại ông trong một bữa tiệc ở New York, cổ phiếu LORILLARD lúc đó đã lên hơn 80 đô la.

“Lời khuyên mới nhất của ông về thị trường chứng khoán là gì?” ông ta hỏi tôi.

“Lời khuyên?” Tôi nói. Tôi ngạc nhiên. “Lời khuyên trị giá 3.000.000 đô la tôi dành cho ông ở Bangkok vẫn không đủ sao?”

“Nó nhẽ ra đã đủ nếu tôi làm theo”, ông ta nói.

Tuần thứ ba của tháng 3 năm 1958, cổ phiếu LORILLARD tăng giá còn chắc chắn hơn. Nó nhẩy 4,125 điểm trong vòng một tuần, khối lượng giao dịch đạt mức kinh ngạc là 316.600 và nó đóng đô ở hộp 50/54.

Tuần thứ hai của tháng 4, cổ phiếu LORILLARD rời chiếc hộp mới của nó. Nó đẩy đến một ngưỡng cao mới là 55,25 đô la nhưng ngay lập tức lại rơi lại hộp ban đầu 50/54. Vì không định mua nữa nên tôi quá thất vọng. Tuy nhiên, tôi thận trọng tăng mức chặn lỗ lên 49.

Tôi cũng dao động chút ít về việc bán cổ phiếu, nhưng tôi cố gắng giữ vững lập trường. Tôi đã rèn cho mình phải kiên nhẫn. Tôi có thể thu lãi 20 đô la mỗi cổ phiếu từ những cổ phiếu mua sớm nhất, song tôi quyết định không lấy khoản lãi quá “non”.

Những con số chi phí cho cổ phiếu LORILLARD là:

Tôi tiến hành ba thương vụ cuối cùng trên một khoản đặt cọc 50%. Điều này cho phép tôi giữ số vốn còn lại để đầu tư thêm vào một cổ phiếu là DINERS’ CLUB. Tôi để ý đến cổ phiếu này khi tôi đang chiến đấu với cổ phiếu LORILLARD.

Trong tuần cuối cùng của tháng 1 năm 1958, khối lượng giao dịch hàng tuần của DINERS’ CLUB tăng mạnh đến mức 23.400, cao một cách không bình thường với cổ phiếu này.

Vì khối lượng giao dịch tăng kéo theo giá cổ phiếu tăng, tôi quyết định kiểm tra lại những yếu tố cơ bản của cổ phiếu này. Đó là một công ty gần như độc quyền trong lĩnh vực đang phát triển. Hệ thống thẻ tín dụng của công ty, một trong những nhà sáng lập, đã được thiết lập chắc chắn. Công ty đang làm ăn có lãi. Với những yếu tố như vậy, tôi mua 500 cổ phiếu ở giá 24,5 đô la. Ngưỡng chặn lỗ của tôi là 21,625 đô la.

Nhưng cổ phiếu sẽ chuyển động theo hướng nào?. Thương vụ cổ phiếu LORILLARD đã đem đến cho tôi lợi nhuận, tôi tính toán rằng nếu tình trạng trở nên tồi tệ hơn, tôi sẽ thiệt hại trong thương vụ với DINERS’ CLUB. Nhưng tôi đã bình an vô sự. Chỉ vài ngày sau khi tôi mua, cổ phiếu bắt đầu tăng giá.

Theo lý thuyết của mình, tôi lập tức mua thêm 500 cổ phiếu nữa với giá 26,125 đô la. Trong cả hai lần mua, tôi đều sử dụng lợi thế của chính sách mới, đặt cọc 50%.

Mô hình này tiếp tục tiến triển một cách hoàn hảo – đầu tiên là hộp 28/30, sau đó hộp 32/36. Khối lượng giao dịch trong tuần đạt tới 52.600 cổ phiếu. Con số này cao hơn tất cả khối lượng giao dịch các tuần trước đó.

Trong khi thấy lợi nhuận tiếp tục tăng, tôi không quên kéo theo mức bảo hiểm chặn lỗ ngay đằng sau. Đầu tiên tôi tăng lên 27, sau đó lên 31.

Trong tuần thứ tư của tháng ba, cổ phiếu đó đã chuyển vào một chiếc hộp mới 36,5/40. Tôi tổng kết lại chi phí với cổ phiếu DINERS’ CLUB đã mua:

Tôi đã có hơn 10.000 đô la tiền lãi. Nhưng theo lý thuyết thì tôi vẫn phải tiếp tục giữ nó. Cổ phiếu đó sẽ còn đi đến mức cao hơn. Tất cả mọi dấu hiệu đều chỉ đến điều đó.

Nhưng đột nhiên, những bức điện tín của tôi bắt đầu chỉ khác đi. Thật khó hiểu, tôi bắt đầu thấy không hài lòng. Cổ phiếu đó dường như không tăng giá nữa. Hình tháp cuối cùng của nó đang nhăm nhe quay ngược lại. Nó hoàn toàn sẵn sàng sụp đổ. Để không bị rơi vào bất kỳ một sự sụp đổ nào, tôi tăng ngưỡng chặn lỗ lên mức không bình thường là 36,375.

Trong tuần thứ tư của tháng tư, Cổ phiếu DINERS’ CLUB xuống mức thấp hơn giới hạn của chiếc hộp và chạm mức chặn lỗ nên chúng bị bán ra hết. Tôi nhận được 35.848,85 đô la và đã kiếm được 10.328,05 đô la.

Lần đầu tiên – khi ngồi trong phòng ở khách sạn Imperial ở Tokyo với bức điện tín trong tay – tôi nói rằng mình đã có 10.000 đô la lợi nhuận. Tôi thấy những nghiên cứu và lo lắng trong mấy năm qua thật xứng đáng. Tôi bắt đầu gặt hái những kết quả cao nhất.

Sáu tuần sau, tôi nhận được tin làm mình hãnh diện hơn với số tiền 10.000 đô la lợi nhuận, vì nó khẳng định hướng phân tích kỹ thuật. American Express có quyết định chính thức cạnh tranh với Diners’ Club. Đây chính là lý do khiến cổ phiếu này ngập ngừng ở ngưỡng 36. Một số người biết việc này trước khi có thông báo chính thức nên đã bán ra. Tôi không cần phải biết về điều đó nhưng vẫn hành động như họ.

Đang ở vùng Đông Á nên tôi không biết sẽ có công ty cạnh tranh mới nào chuẩn bị thành lập. Nhưng hướng tiếp cận kỹ thuật dựa trên các phản ứng giá cổ phiếu đã cảnh báo tôi nên rút ra cổ phiếu này.

Trong suốt thời gian tôi đầu tư vào cổ phiếu LORILLARD và DINERS’ CLUB, tôi không quên theo dõi Barron’s. Tôi thấy một cổ phiếu đang trỗi dậy tên là E. L. BRUCE, của một công ty nhỏ ở Memphis. Cổ phiếu này được niêm yết trên Sàn giao dịch chứng khoán Mỹ. Kiểm tra kỹ hơn, tôi biết rằng công ty này sản xuất ván sàn bằng gỗ cứng. Điều này gần như không phù hợp với các phân tích cơ bản của tôi, nhưng mô hình kỹ thuật của nó thì hấp dẫn khiến tôi không thể rời mắt khỏi nó.

Điều làm tôi ngạc nhiên là chuyển động của E. L. BRUCE trên Phố Wall. Cổ phiếu này thường xuyên giao dịch ở mức dưới 5.000 cổ phiếu một tuần. Sau đó, nó đột nhiên thức dậy và bắt đầu chuyển động. Trong tuần thứ hai của tháng tư năm 1958, khối lượng giao dịch của nó tăng đột biến với 19.100 cổ phiếu. Sau đó khối lượng giao dịch trong tuần tăng tới mức 41.500 – 54.200 – 76.500 cổ phiếu, cùng với đó giá cổ phiếu được cộng thêm 5 đến 8 điểm một tuần mà không có dấu hiệu giảm giá nào.

Giá cổ phiếu BRUCE tăng từ 18 đô la trong tháng 2 đến 50 đô la tại thời điểm đầu tháng năm. Sau đó có một phản ứng đầu tiên đã đưa giá của nó còn 43,5 đô la. Tất nhiên tôi không chắc chắn, nhưng phản ứng này dường như chỉ là sự dừng chân tạm thời, một sự nạp thêm năng lượng. Tôi cảm thấy nó sẽ tiếp tục tăng. Tôi cố gắng tìm một lý do nhưng tôi không thể. Khối lượng giao dịch và giá cả vẫn biến động ở mức đó.

Tôi bắt đầu thấy mình giống như người ngồi trong một hội trường tối mịt, đợi bức màn sân khấu kéo lên để xem một bộ phim giật gân. Trong khi tôi bay từ Tokyo đến Calcutta, tôi cố gắng giải thích những báo giá của cổ phiếu BRUCE. Nó có một giới hạn rộng hơn, tự do hơn so với những cổ phiếu khác. Tôi không thể đặt một khung xác định quanh nó. Khi bay qua vùng biển Ấn Độ Dương, tôi quyết định sẽ có một ngoại lệ: Nếu nó tăng lên trên 50, tôi sẽ mua nó, và tôi sẽ mua nhiều.

Nhưng tôi cần tiền. Nếu bán hết cổ phiếu DINERS’ CLUB tôi sẽ có một khoản nhưng vẫn chưa đủ. Tôi có thể sử dụng tiền tiết kiệm, nhưng sau thảm họa với cổ phiếu JONES & LAUGHLIN tôi quyết định không bao giờ liều lĩnh mang thu nhập từ hoạt động biểu diễn bổ sung cho việc chơi chứng khoán.

Khả năng duy nhất là ngó lại người bạn cũ là cổ phiếu LORILLARD. Liệu cổ phiếu này còn diễn biến tốt không?

Nó không tốt. Nó không tăng mà bắt đầu giảm. Tôi quyết định rút tiền ra khỏi cổ phiếu LORILLARD và đầu tư sang cổ phiếu BRUCE. Tôi bán toàn bộ 1.000 cổ phiếu ở tuần thứ hai của tháng năm với giá trung bình là 57,375 đô la. Tổng số tiền tôi thu được là 56.880,45 đô la. Lợi nhuận là 21.052,95 đô la.

Con số này, cùng với 10.000 đô la từ cổ phiếu DINERS’ CLUB, đồng nghĩa là trong vòng năm tháng tôi đã tăng gấp đôi số vốn của mình. Tôi thấy hài lòng, tự hào và sẵn sàng, giống như một sát thủ khổng lồ, xử lý một cổ phiếu đầy quyền lực và thất thường như BRUCE.

Tôi tiến hành chuẩn bị đặc biệt cho cuộc chiến này. Sau thương vụ với cổ phiếu LORILLARD tôi kết luận rằng hệ thống của tôi đã làm việc rất tốt đến nỗi tôi không muốn giao phó nó vào tay của một công ty. Tôi cảm thấy nếu ai đó định làm theo tôi thì có thể gây khó khăn cho tôi. Tôi gọi điện về New York và mở tài khoản với hai công ty môi giới khác.

Trong tuần thứ ba của tháng 5 năm 1958, tôi gửi điện đến New York để mua 500 cổ phiếu của BRUCE ở giá 50,75 đô la với lệnh mua tự động và đặt ngưỡng chặn lỗ là 48 đô la.

Trong vài ngày sau đó, cổ phiếu này hoạt động tốt đến mức tôi quyết định sẽ lấy toàn bộ lợi thế của điều kiện đặt cọc 50% để mua thêm. Mỗi lần mua đó tôi được bảo vệ bởi những những ngưỡng chặn lỗ giữa 47 và 48. Tôi tính toán nếu có bị bán ra hết, tôi cũng chỉ mất đi phần lợi nhuận từ cổ phiếu DINERS’ CLUB.

Đây là chi tiết của những lần mua của tôi:

Cách tính toán thời điểm của tôi đã đúng. Cổ phiếu E. L. BRUCE thực sự tăng giá. Tôi ngạc nhiên vì nó tăng đột ngột. Đúng là ngoạn mục.

Tôi ở Calcutta nhìn chằm chằm vào những báo giá hàng ngày. Không lâu sau, họ báo cho tôi biết cổ phiếu đó đã tăng hơn 60 đô la. Sau một sự chần chừ nhỏ, nó đột nhiên bùng phát trở lại. Ngày 13 tháng 6, nó đã tăng tới giá 77 đô la.

Có điều gì đó thú vị đang xảy ra ở Sàn giao dịch chứng khoán Mỹ. Tôi phải đấu tranh với bản thân để không gọi điện đến New York để tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra. Không được, gọi điện cho nhà môi giới đồng nghĩa với những lời đồn đại khiến tôi sẽ làm điều gì đó ngu ngốc.

Không có một sự quyết tâm và kiên nhẫn được kiểm chứng khắt khe hơn khi tôi phải ngồi ở khách sạn Grand ở Calcutta và tự hỏi Phố Wall đang làm gì.

Một vài ngày sau sự sốt ruột của tôi đã bị thay bằng nỗi khiếp sợ bởi một cú điện thoại từ New York. Một trong những nhà môi giới nói: “Họ vừa đình chỉ việc mua bán của cổ phiếu BRUCE trên Sàn giao dịch chứng khoán Mỹ”. Tôi gần như làm rơi điện thoại khi nghe tin đó. Tôi thực sự hoảng sợ. Dừng mua bán cổ phiếu của BRUCE! Tôi có hơn 60.000 đô la, toàn bộ số vốn của tôi đầu tư cả vào nó. Điều này có phải đồng nghĩa với việc tôi sẽ mất toàn bộ số tiền của mình? Phải mất vài phút tôi mới bình tâm trở lại để nghe điều ông nói với tôi.

Với những cảm xúc xáo trộn, tôi còn lâu mới phá sản, bây giờ tôi có thể bán cổ phiếu BRUCE với giá 100 đô la trên thị trường giao dịch OTC. Tôi thấy hoàn toàn khó hiểu. 100 đô la một cổ phiếu! Đó là cái gì vậy?

Tôi đang lo sợ trong khi ông kể lại cho tôi câu chuyện qua điện thoại (từ New York đến Calcutta).

Dựa vào những quan điểm tiếp cận hoàn toàn cơ bản, một số thương gia trên Phố Wall đã quyết định rằng giá trị ghi trên sổ sách của BRUCE và những lợi nhuận của nó chỉ ra giá của cổ phiếu này không đáng giá quá 30 đô la. Vì thế, họ bán cổ phiếu này giữa giá 45 và 50, tự tin rằng họ sẽ có được một món hời bằng cách mua lại chúng với giá gần 30 đô la.

Họ đã mắc phải một lỗi nghiêm trọng. Một nhà sản xuất New York tên là Edward Gilbert đang cố gắng hất cẳng gia đình nhà BRUCE khỏi việc quản lý công ty đó. Ông ta và cộng sự đang cố gắng mua một phần lớn của 314.600 cổ phiếu mà gia đình nhà BRUCE sở hữu. Chính sự biến chuyển này đã đẩy giá cổ phiếu lên. Khối lượng giao dịch thật đáng kinh ngạc với hơn 275.000 cổ phiếu trong suốt thời gian 10 tuần.

Những người bán ngắn hạn nhận định sai về thị trường nên đã tranh giành mua và đẩy giá cổ phiếu lên mức cao chóng mặt. Họ bị thất vọng nặng nề do sự tăng giá mạnh đầy huyền bí của cổ phiếu này và họ không thể mua với bất kỳ giá nào như mong muốn của họ.

Cuối cùng, Sàn giao dịch chứng khoán Mỹ không thể đảm bảo thị trường trật tự, họ đã tạm thời ngừng hoạt động buôn bán cổ phiếu này. Nhưng điều này không tạo nên sự khác biệt nào với những người bán ngắn hạn tuyệt vọng. Họ vẫn phải chuyển nhượng cổ phiếu. Bảy giờ họ phải chấp nhận trả bất kỳ giá nào trong giao dịch OTC cho cổ phiếu BRUCE.

Tôi vô cùng ngạc nhiên lắng nghe những điều này. Nhà môi giới hỏi tôi: giá mỗi cổ phiếu trong giao dịch OTC là 100 đô la, tôi có bán không?.

Tôi nghĩ lại những bức điện tín được gửi đến hằng ngày, chúng vẽ nên một bức tranh tuyệt diệu của cổ phiếu BRUCE. Tôi nhớ lại sự thách thức khi phải vượt qua không được nghe “những lời đồn đại”. Tôi nghĩ lại tôi đã khó khăn thế nào khi những bức điện tín được gửi đến hằng ngày thể hiện quá trình tăng giá lạ thường của cổ phiếu BRUCE. Tôi đã không biết phải làm gì.

Tôi có nên giữ không? Tôi phải đối mặt với một quyết định rất khó khăn. Tôi được đề nghị một lợi nhuận lớn, hấp dẫn. Khi tôi nghe nhà môi giới của tôi nói, tôi muốn bán ngay cổ phiếu này đi. Cuối cùng, bán ở giá 100 đô la nghĩa là tôi đã có gia tài lớn.

Tôi rất đắn đo trong khi lắng nghe. Sau đó, tôi có quyết định quan trọng nhất cuộc đời. “Không, tôi sẽ không bán ở giá 100. Tôi không có lí do gì lại bán một cổ phiếu đang lên giá. Tôi sẽ tiếp tục giữ nó”.

Tôi đã làm thế. Đó là một quyết định lớn và khó, nhưng hoàn toàn đúng. Trong mấy tuần sau đó tôi nhận được những cú điện thoại khẩn cấp báo những lời chào giá ngày càng cao hơn cho cổ phiếu của tôi của những nhà môi giới từ mọi miền nước Mỹ. Tôi đã từ từ bán những lô 100 cổ phiếu và 200 cổ phiếu trong những giao dịch OTC với giá trung bình là 171 đô la.

Đây là thành công mỹ mãn đầu tiên của tôi trên thị trường chứng khoán. Qua thương vụ này, tôi lãi 295.305,45 đô la.

Tôi hạnh phúc đến mức không biết nên quay sang hướng nào. Tôi kể câu chuyện này cho bất kỳ ai muốn nghe. Tôi kể cho họ những bức điện tín. Một phản ứng duy nhất từ họ là câu hỏi: “Ai đã chỉ cho ông?” Tôi cố gắng giải thích không ai chỉ cho tôi, tự tôi làm tất những điều này và tôi hạnh phúc và phấn chấn vì điều đó.

Không ai tin tôi. Tôi đoán chắc rằng đến hôm nay tất cả những người bạn của tôi ở Calcutta vẫn nghĩ chính Ông Gilbert đã truyền sự tự tin cho tôi.

Subscribe
Notify of
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments

Tin Hot

GIỚI THIỆU - HƯỚNG DẪN

Tradeboxx.net là một hệ thống mở, thành viên tự chịu trách nhiệm về nội dung đăng tải. Truy cập, sử dụng website này bạn phải chấp nhận Quy định của Diễn đàn. Phiên bản thử nghiệm, đang tiến hành xin cấp giấy phép thiết lập MXH. Trade Boxx Cung cấp Lớp học trade miễn phí chất lượng cao cho Trader mới miễn phí; Hệ thống mở thư viện các cuốn sách Trading tiêu biểu miễn phí, Hệ thống mở tài liệu Trading Kinh điển miễn phí ...

LIÊN HỆ - CONTACT

Email: [email protected]
Cảnh báo rủi ro. Lưu ý rằng Trading CFDs là sản phẩm có đòn bẩy và có thể dẫn đến thua lỗ tất cả số vốn đã đầu tư. Chính sách bảo mật tb gr

DMCA.com Protection Status

forexlienminhtrader.com