menu
Luật Của Warren Buffett – CHƯƠNG 11 THUẾ

Luật Của Warren Buffett – CHƯƠNG 11 THUẾ

News Trading

News Trading
Like
941 View

“Tội lỗi đầu tư mà những người khá thông minh phạm phải có nguyên nhân xuất phát từ ‘những cân nhắc về thuế’ nhiều hơn bất kỳ yếu tố nào khác”

− NGÀY 18 THÁNG 1 NĂM 1965

Với hai lựa chọn đầu tư giống nhau, hiển nhiên lợi nhuận cao hơn sẽ tới từ lựa chọn được tính thuế suất thấp hơn. Một điều ít hiển nhiên hơn nhưng vẫn đúng là khi thuế suất bằng nhau, lợi nhuận cao hơn sẽ tới từ lựa chọn được tính thuế sau. Trong khi chi phí thuế được sinh ra tại thời điểm khoản đầu tư bắt đầu sinh lợi, nhưng nó sẽ chỉ được thanh toán sau khi khoản đầu tư được bán ra.

Chi phí thuế thu nhập hoãn lại(74) (DTL) từ lãi vốn chưa thực hiện nên được nghĩ là khoản nợ không tính lãi rất hấp dẫn từ phía chính phủ, với kỳ hạn cực kỳ ưu đãi mà chẳng ngân hàng nào từng đề nghị. Chúng không tính lãi và cũng chẳng có ngày thanh toán cụ thể. DLT cung cấp một hình thức nợ cho phép bạn kiểm soát nhiều tài sản hơn bạn có thể. Sau đây là cách khoản nợ hoãn lại này tạo ra giá trị:

Hãy xem xét hai cổ phiếu, mỗi cố phiếu được tính lãi kép hàng năm tại mức 15% trong 30 năm (chúng ta sẽ giả định lợi suất của mọi người là 35% để tiện cho tính toán). Nhà đầu tư nhảy qua nhảy lại giữa hai cổ phiếu này mỗi năm cũng sẽ bị tính thuế trên lãi vốn của họ từng năm; lợi suất 15% trước thuế sẽ chỉ còn 9,75% sau thuế: [15% x (1 –thuế suất) = 9,75%]; 10.000 đô la được đầu tư hôm nay sẽ trị giá 150.000 đô la sau 30 năm ở mức lợi suất này. Không tệ lắm nhỉ. Tuy nhiên, nếu thay vì đó, nhà đầu tư chỉ nắm giữ một cổ phiếu trong suốt 30 năm này và bị tính thuế chỉ một lần vào cuối thời kỳ, họ có cùng mức lợi nhuận trước thuế là 15% nhưng lợi suất sau thuế lên tới 13,3%. Cùng khoản 10.000 đô la này sẽ tính lãi kép ở mức thêm 3,55% và tạo ra lợi suất sau thuế gấp 2,5 lần sau 30 năm. Việc hoãn thuế cung cấp một dạng đòn bẩy tài chính cho phép nhà đầu tư thứ hai kiểm soát nhiều tài sản hơn trong thời gian dài hơn. Khi lãi vốn của mỗi năm được tính thuế hàng năm, thì sẽ chẳng có hoãn thuế, và do đó không có lợi ích đòn bẩy tài chính. Đó là điều khiến DTL lại hấp dẫn tới vậy.

Buffett đánh giá cao nhưng không quá ám ảnh về những lợi ích này và cố tình chỉ ra mức độ mà các quyết định tệ hại được đưa ra dựa trên các cân nhắc về thuế mơ hồ. Trong khi rõ ràng, như chúng ta vừa thấy, các chiến lược tối thiểu thuế có thể làm tăng lợi nhuận của bạn, thì các nhà đầu tư có thể lại đi bước lùi khi họ ưu tiên giảm thiểu thuế suất trước cả lãi suất kép. Sức quyến rũ của việc tránh phải trả tiền cho chính phủ khiến Buffett phải in nghiêng một câu ở phần mở đầu chương này; các cân nhắc về thuế thường dẫn nhiều người thông minh tới các quyết định đầu tư sai lầm.

Nhầm lẫn giữa phương tiện và kết quả

Các bức thư dạy nhà đầu tư luôn đánh giá giá trị của các khoản đầu tư như thể chúng đã được thanh lý rồi. Ông sẽ nói với bạn rằng “giá trị tài sản ròng” là giá trị thị trường của các khoản đầu tư trừ đi thuế phải nộp sau khi bán. Đó là cách thích hợp để nghĩ về nó. Bạn phải khấu trừ chi phí thuế hiện tại từ lãi vốn khi bạn đầu tư, mặc dù chúng sẽ chỉ thực sự được trả sau đó. Chẳng hạn, nếu bạn đặt 50.000 đô la vào một số cổ phiếu mà sau đó có giá tăng gấp đôi, giá trị tài sản ròng của bạn sẽ không phải là 100.000 đô la, mặc dù đó là con số xuất hiện trên đầu báo cáo môi giới chứng khoán của bạn. Giả định thuế suất thông thường 35% được áp dụng, khoản thuế 17.500 đô la (35% của lãi vốn 50.000 đô la) sẽ tới hạn khi cổ phiếu được bán đi. Bạn sẽ phải tập suy nghĩ tới giá trị tài sản ròng trong các khoản đầu tư của bạn, hay những gì bạn còn lại sau khi bán mọi thứ vào ngày mai và nộp thuế, trong trường hợp này là 82.500 đô la. Đây là giá trị thực sự khoản đầu tư của bạn, khoản mà Buffett nói là tiền có sẵn để “mua thực phẩm” – đó là thứ mà chúng ta đang cố gắng tối đa hóa khi là nhà đầu tư. Khi bạn bán một khoản đầu tư và thu được lợi nhuận, bạn sẽ phải hoàn trả chi phí thuế hoãn lại phát sinh. Việc nghĩ tới thuế theo cách này – hoàn trả khoản nợ trái ngược với nộp thuế – có thể giúp tránh nhầm lẫn giữa việc tối đa hóa giá trị tài sản ròng (mục tiêu chính) với việc tối thiểu hóa thuế (mục tiêu phụ).

Phản xa tự động nhằm tối thiểu hóa thuế có thể tác động xấu tới việc lựa chọn các chứng khoán tối ưu để sở hữu. Đây có thể là một sai lầm phải trả giá đắt. Buffett đã làm rõ điều này khi nói rằng, “ngoại trừ các trường hợp rất khác thường (tôi sẽ sẵn sàng thừa nhận rằng có một số trường hợp như vậy), còn không thì khoản tiền thuế sẽ không mấy quan trọng nếu chênh lệch trong thành tích kỳ vọng là đáng kể,” và “việc tách biệt các chứng khoán tính thuế thấp chỉ đơn thuần làm đóng băng một phần giá trị tài sản ròng được tính lãi kép giống như các tài sản được tách biệt. Mặc dù điều này có thể tốt hay xấu tùy từng trường hợp, nhưng nó là sự hủy bỏ việc quản lý đầu tư.” Rõ ràng, việc giữ một nhóm các cổ phiếu ít hấp dẫn hơn để tránh khoản chi phí thuế không thể tránh khỏi là một chiến lược đầu tư tệ hại.

Thậm chí Buffett còn nói rõ ràng hơn rằng:

Mọi người đang thực sự cố làm điều gì trong thế giới đầu tư này? Không phải là trả thuế ít nhất, mặc dù nó có thể là một yếu tố cần cân nhắc để đạt kết quả cuối cùng. Tuy nhiên, phương tiện và kết quả không nên bị nhầm lẫn, và kết quả thì gắn với lãi suất kép sau thuế lớn nhất… Không thể có chuyện 20 cổ phiếu được chọn, chẳng hạn, từ 3.000 lựa chọn sẽ được chứng minh là một danh mục tối ưu ở cả hiện tại và một năm sau tại các mức giá hoàn toàn khác biệt (đối với cả các cổ phiếu được chọn và không được chọn) xuất hiện tại ngày hôm sau. Nếu mục tiêu của chúng ta là tạo ra lãi suất kép sau thuế tối đa, chúng ta đơn giản chỉ phải sở hữu các chứng khoán hấp dẫn nhất có thể đạt được ở các mức giá hiện tại. Và với 3.000 biến số dao động rất nhanh kia, điều này có nghĩa là thay đổi (hy vọng là thay đổi “tạo thuế”).

Mặc dù sự hiện diện của DTL sẽ làm tăng lãi suất kép sau thuế của bạn, với điều kiện các yếu tố khác không đổi, nhưng trong thực tế, các yếu tố khác lại thường thay đổi. Khi lợi nhuận trước thuế luôn cao và thời gian dài, DTL sẽ làm tăng lợi nhuận. Nhưng nếu bạn có cơ hội cải thiện lợi nhuận trước thuế của bạn bằng việc tối ưu hóa danh mục đầu tư của mình để nắm giữ các cổ phiếu tốt nhất bạn có thể tìm thấy, sẽ thường khôn ngoan hơn khi làm vậy.

Hãy trở lại ví dụ trước của chúng ta về một nhà đầu tư mua và giữ so với một nhà giao dịch hàng năm. Khi lợi nhuận trong cả hai chiến lược đầu tư là bằng nhau ở mức 15%, thì nhà đầu tư mua và giữ thu lợi gấp 2,5 lần so với nhà giao dịch hàng năm. Hãy giả định rằng nhà đầu tư mua và giữ nghĩ rằng cổ phiếu của anh ta sẽ sinh lợi 15% mỗi năm cuối cùng lại chỉ kiếm được lãi ở mức 10%. Nếu anh ta vẫn trung thành với chiến lược đầu tư này mặc dù lợi nhuận thấp hơn kỳ vọng, thì CAGR (tốc độ tăng trưởng hàng năm kép) sau thuế sẽ là 8,4%. Giờ hãy giả định nhà đầu tư #2, nhà giao dịch hàng năm, có thể duy trì CAGR ở mức 15% nhưng vẫn phải chuyển từ cổ phiếu này sang cổ phiếu khác mỗi năm và tạo ra 9,75% lợi suất sau thuế. Từ điều này, bạn có thể thấy rằng 15% được tính thuế hàng năm vẫn tốt hơn 10% được tính thuế chỉ một lần.

Sau 30 năm, nó sẽ tạo ra các khoản đầu tư đáng giá thêm tới 40%. Khi thời kỳ và/hay lãi suất kép hàng năm co ngắn lại, thì lợi ích từ DTL cũng sẽ vậy. Điểm mấu chốt là nếu bạn có thể cải thiện danh mục đầu tư của mình, bạn nên làm vậy, thậm chí dù nó có liên quan tới việc phải trả thuế.

Vĩnh viễn thì sao?

Từ những năm 1970, Buffett đã nói rằng các cổ phiếu yêu thích của ông sẽ được nắm giữ vĩnh viễn. Dù điều này có thể hơi ngạc nhiên khi cân nhắc tới điều chúng ta vừa thảo luận về thuế, nhưng thực tế nó vẫn nhất quán với các bình luận trước đó tới các thành viên góp vốn. Đối với phần lớn các năm ở BPL, lãi suất kép tối ưu đòi hỏi Buffett phải chuyển từ mẩu xì gà này sang mẩu xì gà khác, từ món lời miễn phí này sang món lời miễn phí khác. Trong những năm đầu của BPL, vĩnh viễn không phải là một lựa chọn. Sau một món lời miễn phí, Buffett buộc phải tiếp tục. Nếu không, lợi nhuận của ông chắc chắn sẽ bị giảm. Đây không phải là những doanh nghiệp tốt; chúng là những giao dịch đảo chiều trung bình. Những người vẫn nghiêng về trường phái tìm kiếm và đầu tư vào các cổ phiếu giá rẻ theo Graham sẽ có lợi nhuận cao hơn những người chọn đi cùng các khoản đầu tư tính lãi kép chất lượng cao.

Một phần của sức quyến rũ khi đầu tư vào các doanh nghiệp lớn – khoản đầu tư lớn của BPL vào American Express hay phần lớn chứng khoán hiện nay của Berkshire – là chúng có thể tính lãi kép ở mức lãi suất cao trong thời gian dài và thu lợi ích nhờ đòn bẩy tài chính của chi phí thuế thu nhập hoãn lại. Nhưng chính thực tế rằng các doanh nghiệp này sẽ tiếp tục phát triển các giá trị của mình ở tốc độ khá cao, chứ không phải lợi ích từ hoãn thuế, mới là điều khiến chúng hấp dẫn hơn.

Berkshire khác BPL ở hai điểm mà ảnh hướng tới thời gian nắm giữ cổ phiếu và do đó tới cả việc sử dụng đòn bẩy tài chính của thuế thu nhập hoãn lại. Thông thường, Berkshire có một lượng tiền mặt dư, đôi khi khá lớn, trong khi BPL gần như luôn đầu tư toàn bộ. Chẳng có lý gì Bershire lại đi bán một khoản đầu tư hấp dẫn để mua vào một khoản khác trong khi lượng tiền mặt dư cho phép họ có thể sở hữu cả hai khoản này. Thứ hai, với quy mô của Bershire, việc lựa chọn chứng khoán của Buffett bị giới hạn bởi số lượng các công ty thực sự lớn giao dịch trên thị trường ở các mức giá hợp lý. BPL có thể hướng tới các công ty rất nhỏ để tìm kiểu lãi suất kép kỳ vọng cao – thứ mà các công ty lớn hơn thường không có. Nhiều lựa chọn hơn thường đi kèm với nhiều hoạt động tạo ra thuế hơn.

Kế hoạch tránh thuế

Cuối cùng thì Chàng Thuế cũng tới. Buffett dạy chúng ta rằng:

chỉ có ba cách để tránh việc cuối cùng phải nộp thuế: (1) chết cùng tài sản – và điều này có hơi quá sức cho tôi – ngay cả mấy người cuồng tín cũng phải nhìn “cách điều trị” này với cảm xúc lẫn lộn; (2) biếu không tài sản – mọi người chắc chắn sẽ không phải trả bất kỳ khoản thuế nào theo cách này, nhưng tất nhiên mọi người cũng sẽ chẳng thể trả tiền mua thực phẩm, tiền thuê nhà v.v. và (3) cắt lãi đi – nếu mọi người có “thèm khát” cách tiết kiệm thuế này, thì tôi phải ngưỡng mộ mọi người đấy – mọi người chắc phải can đảm lắm mới làm vậy.

Ông cung cấp cho chúng ta một lý do tuyệt vời để đón nhận việc trả thuế như một kết quả hợp lý từ khoản đầu tư thành công của chúng ta. Tuy nhiên, nhiều nhà đầu tư vẫn xem việc trả thuế là tịch thu tài sản trái ngược với việc hoàn lại một khoản vay. Phố Wall đã lợi dụng những suy nghĩ đó và đều đặn đưa ra các “sáng kiến” về những sản phẩm trốn thuế đổi lại các khoản phí khá lớn. Bất kể nhà đầu tư muốn gì, bạn có thể chắc chắn rằng Phố Wall cũng sẽ đáp ứng được nhu cầu đó. Vào năm 2004, tại cuộc họp thường niên của Berkshrie, cả Buffett và Munger đều nhận xét với sự kinh tởm về các kế hoạch tránh thuế mà nhiều hãng kiểm toán hàng đầu đang đưa ra. Theo Munger, một phần của sân chơi là chỉ có 20 khách hàng hàng đầu được cung cấp sản phẩm, để các nhà quản lý sẽ không chú ý tới.

Bình luận của Buffett về thuế giúp cho chúng ta bám sát và tập trung vào việc duy trì danh mục đầu tư với lợi nhuận cao nhất có thể với các lựa chọn sẵn có. “Đừng cố tránh thuế” đã là câu thần chú của Buffett trong nhiều năm. Trong vài thập kỷ đầu tiên trong sự nghiệp đầu tư của ông, Buffett đã tạo ra các thành tích đầu tư xuất sắc trong khi vẫn trả rất nhiều thuế; ông trả càng nhiều thì thành tích của ông càng tốt. Trong đầu tư, hãy tìm cách trả khoản thuế cao nhất bạn có thể ở mức thuế suất thấp nhất. Nếu bạn có thể làm vậy, có nghĩa bạn đang làm rất xuất sắc đấy.


Bài học từ Thư gửi thành viên góp vốn: Thuế


NGÀY 10 THÁNG 7 NĂM 1963

Có vài khả năng là chúng ta sẽ đạt lợi nhuận thực hiện tương đối cao trong năm nay. Tất nhiên, điều này chẳng thể cụ thể hóa và thực sự chẳng có gì để làm với thành tích đầu tư của chúng ta trong năm nay cả. Thẳng thắn mà nói, tôi là một người ủng hộ việc trả thuế thu nhập nhiều – ở mức thuế suất thấp. Rất nhiều các quyết định đầu tư nhầm lẫn và mơ hồ được dựa trên cơ sở mà họ gọi là “cân nhắc về thuế.”

Giá trị tài sản ròng của tôi là giá trị thị trường của các chứng khoán được nắm giữ trừ đi thuế phải nộp sau khi bán. Khoản nợ này cũng thực như tài sản trừ phi giá trị tài sản giảm (đau đấy), tài sản được biếu tặng (miễn bình luận), hay tôi chết cùng với nó. Bước hành động sau cùng ít nhất cũng có vẻ giống chiến thắng kiểu Pyrros(75).

Các quyết định đầu tư được thực hiện dựa trên cơ sở việc áp dụng lãi kép ở mức có khả năng xảy ra nhất lên giá trị tài sản ròng sau thuế với mức rủi ro tối thiếu. Việc tách biệt các chứng khoán tính thuế thấp chỉ đơn thuần làm đóng băng một phần giá trị tài sản ròng được tính lãi kép giống như các tài sản được tách biệt. Mặc dù điều này có thể tốt hay xấu tùy từng trường hợp, nhưng nó là sự hủy bỏ việc quản lý đầu tư. Thành tích nhóm của các chứng khoán tính thuế thấp khác nhau rõ ràng sẽ xấp xỉ thành tích nhóm của các chứng khoán tính chung làm một, tức là áp dụng lãi kép ở mức lãi suất kép của chỉ số Dow. Chúng ta không cho điều này là tối ưu trong các lãi suất kép sau thuế.

Tôi đã từng nói rằng nếu lợi nhuận từ thỏa thuận góp vốn này có thể tạo thành một phần đáng kể trong tổng thu nhập chịu thuế của mọi người, thì điều an toàn nhất nên làm là ước tính trong năm nay khoản thuế mọi người phải gánh năm trước. Nếu làm điều này, mọi người sẽ không thể bị phạt. Trong mọi trường hợp, các chi phí thuế cho những thành viên tham gia vào thỏa thuận góp vốn này từ ngày 1 tháng 1 năm 1963 sẽ ở mức tối thiểu bởi các điều khoản trong thỏa thuận góp vốn của chúng ta trước tiên phân bổ lãi vốn cho các thành viên có lợi ích trong khoản lợi nhuận chưa thực hiện.

NGÀY 8 THÁNG 7 NĂM 1964

Thuế

Chúng ta bước vào năm 1964 với khoản lợi nhuận chưa thực hiện ròng là 2.991.090 đô la mà toàn bộ có thể quy cho thuộc sở hữu của các thành viên góp vốn trong năm 1963. Tính tới ngày 30 tháng 6, chúng ta đã đạt khoản lãi thực hiện là 2.826.248,76 đô la (trong đó 96% là dài hạn), do đó có khả năng rằng ít nhất toàn bộ lợi nhuận chưa thực hiện có thể quy cho lợi ích của mọi người và được báo cáo tới mọi người trong bức thư vào ngày 25 tháng 1 năm 1964, (mục 3) sẽ được ghi nhận trong năm nay. Một lần nữa, tôi muốn nhấn mạnh rằng điều này chẳng có gì ảnh hướng tới cách chúng ta đang hoạt động. Có khả năng sau khi tôi báo cáo điều trên, giá trị thị trường phần vốn trong BPL của các anh bị giảm đi đáng kể từ ngày 1 tháng 1, do đó việc chúng ta có lợi nhuận thực hiện lớn cũng chưa đáng mừng vội. Tương tự khi lợi nhuận thực hiện của chúng ta rất khiêm tốn, cũng chẳng có lý do gì phải nản lòng cả. Chúng ta không chơi bất kỳ trò nào để trả sớm hay hoãn thuế cả. Chúng ta đưa ra các quyết định đầu tư dựa trên việc đánh giá các kết hợp xác suất có lợi nhuận cao nhất. Nếu điều này có nghĩa phải trả thuế, tôi rất vui là mức thuế suất trên lãi vốn dài hạn thấp như hiện tại.


NGÀY 18 THÁNG 1 NĂM 1965

Thuế

Chúng ta đã có một tràng “rên rỉ” trong năm nay về thuế thu nhập phải trả của các thành viên góp vốn rồi. Tất nhiên, đáng ra chúng ta sẽ nói ít hơn về vấn đề này nếu bảng tính thuế toàn ô trống.

Tội lỗi đầu tư mà những người khá thông minh phạm phải có nguyên nhân xuất phát từ ‘những cân nhắc về thuế’ nhiều hơn bất kỳ yếu tố nào khác. Một trong những người bạn của tôi – một nhà triết học có tiếng ở Bờ Tây – luôn nói rằng phần lớn sai lầm của một đời người thường do họ quên mất điều mình thực sự cố gắng làm được. Đây chắc chắn là trường hợp khi một thành phần mang đầy cảm xúc như thuế đi vào trong bức tranh (Tôi có một người bạn khác – một nhà triết học có tiếng ở Bờ Đông nói rằng kết quả kém không phải điều ông quan tâm – mà chính là thuế)

Hãy trở lại Bờ Tây. Mọi người đang thực sự cố làm điều gì trong thế giới đầu tư này? Không phải là trả thuế ít nhất, mặc dù nó có thể là một yếu tố cần cân nhắc để đạt kết quả cuối cùng. Tuy nhiên, phương tiện và kết quả không nên bị nhầm lẫn, và kết quả thì gắn với lãi suất kép sau thuế lớn nhất. Khá rõ ràng là nếu hai bước hành động đều hứa hẹn các lãi suất kép trước thuế tương đương và một chịu thuế còn một thì không, thì cái sau sẽ ưu việt hơn hẳn. Tuy nhiên, chúng ta thấy đây là trường hợp rất hiếm.

Không thể có chuyện 20 cổ phiếu được chọn, chẳng hạn, từ 3.000 lựa chọn sẽ được chứng minh là một danh mục tối ưu ở cả hiện tại và một năm sau tại các mức giá hoàn toàn khác biệt (đối với cả các cổ phiếu được chọn và không được chọn) xuất hiện tại ngày hôm sau. Nếu mục tiêu của chúng ta là tạo ra lãi suất kép sau thuế tối đa, chúng ta đơn giản chỉ phải sở hữu các chứng khoán hấp dẫn nhất có thể đạt được ở các mức giá hiện tại. Và với 3.000 biến số dao động rất nhanh kia, điều này có nghĩa là thay đổi (hy vọng là thay đổi “tạo thuế”). Rõ ràng là thành tích của một cổ phiếu trong năm trước hay tháng trước không phải là lý do, về bản chất, để sở hữu hay không sở hữu nó ở hiện tại. Rõ ràng là việc không thể “hòa vốn” trong một chứng khoán đang giảm giá trị cũng đâu quan trọng. Rõ ràng là “hào quang” ấm áp nhờ việc sở hữu một cổ phiếu ưu việt vào năm trước cũng không quan trọng trong việc quyết định liệu nó có thuộc danh mục đầu tư tối ưu trong năm nay không.

Nếu tính tới lãi vốn, việc thay đổi các danh mục đầu tư đi kèm với việc trả thuế. Ngoại trừ các trường hợp rất khác thường (tôi sẽ sẵn sàng thừa nhận rằng có một số trường hợp như vậy), còn không thì khoản tiền thuế sẽ không mấy quan trọng nếu chênh lệch trong thành tích kỳ vọng là đáng kể. Tôi chẳng thể hiểu nổi tại sao thuế lại như một “cú đấm” với nhiều người như vậy bởi thuế suất trên lãi vốn dài hạn thấp hơn so với nhiều ngành nghề khác (chính sách thuế cho thấy rằng về mặt xã hội công việc đào mương được coi là kém hấp dẫn hơn việc giao dịch các chứng chỉ cố phiếu).

Chỉ có ba cách để tránh việc cuối cùng phải nộp thuế: (1) chết cùng tài sản – và điều này có hơi quá sức cho tôi – ngay cả mấy người cuồng tín cũng phải nhìn “cách điều trị” này với cảm xúc lẫn lộn; (2) biếu không tài sản – mọi người chắc chắn sẽ không phải trả bất kỳ khoản thuế nào theo cách này, nhưng tất nhiên mọi người cũng sẽ chẳng thể trả tiền mua thực phẩm, tiền thuê nhà v.v. và (3) cắt lãi đi – nếu mọi người có “thèm khát” cách tiết kiệm thuế này, thì tôi phải ngưỡng mộ mọi người đấy – mọi người chắc phải can đảm lắm mới làm vậy.

Vì vậy, BPL sẽ tiếp tục chính sách tối đa hóa lợi nhuận đầu tư, chứ không phải tối thiểu hóa thuế. Chúng ta sẽ làm tốt nhất có thể để tạo ra doanh thu cao nhất cho Kho bạc – ở mức thuế suất thấp nhất mà quy định cho phép.


Tóm lược

Đôi khi những tư duy mơ hồ về thuế có thể cản trở thứ chúng ta thực sự theo đuổi – lãi suất kép sau thuế cao nhất có thể. Việc chọn lựa cổ phiếu của bạn thường là yếu tố chính xác định lợi nhuận, trong khi thuế chỉ đóng vai trò rất nhỏ. Quy mô quỹ của bạn, và có thể phù hợp hơn, quy mô quỹ của một nhà quản lý đầu tư bên ngoài, cũng có thể đóng vai trò lớn. Câu hỏi về quy mô không đơn giản như bạn nghĩ – và đó là chủ đề tiếp theo của chúng ta.

Subscribe
Notify of
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments

Tin Hot

GIỚI THIỆU - HƯỚNG DẪN

Tradeboxx.net là một hệ thống mở, thành viên tự chịu trách nhiệm về nội dung đăng tải. Truy cập, sử dụng website này bạn phải chấp nhận Quy định của Diễn đàn. Phiên bản thử nghiệm, đang tiến hành xin cấp giấy phép thiết lập MXH. Trade Boxx Cung cấp Lớp học trade miễn phí chất lượng cao cho Trader mới miễn phí; Hệ thống mở thư viện các cuốn sách Trading tiêu biểu miễn phí, Hệ thống mở tài liệu Trading Kinh điển miễn phí ...

LIÊN HỆ - CONTACT

Email: [email protected]
Cảnh báo rủi ro. Lưu ý rằng Trading CFDs là sản phẩm có đòn bẩy và có thể dẫn đến thua lỗ tất cả số vốn đã đầu tư. Chính sách bảo mật tb gr

DMCA.com Protection Status

forexlienminhtrader.com